Tin tức

cropped-cropped-logo.png

Xứ sở tôi câu ví lượn trong mây/ Nhà sàn hàng ngàn năm khói lên cong cong bạc/ Khung cửi hình chim Lạc/ Yên thư Chu Đá, Chu Đồng// Con gái tựa bông trăng/ Dệt lụa, quay xa/ Thêu nét hoa văn nguồn cội/ Vun cho bếp lửa đượm bốn mùa

Nhà thơ Bùi Thị Tuyết Mai sinh trưởng ở Hòa Bình hiện sống và làm việc ở Hà Nội.

Khúc hát mùa xuân 

Tôi sinh ra giữa vũ trụ Mường

Ba tầng, bốn thế giới

Xênh xang áo váy

Xứ sở tôi câu ví lượn trong mây

Nhà sàn hàng ngàn năm khói lên cong cong bạc

Khung cửi hình chim Lạc

Yên thư Chu Đá, Chu Đồng

Con gái tựa bông trăng

Dệt lụa, quay xa

Thêu nét hoa văn nguồn cội

Vun cho bếp lửa đượm bốn mùa

Con trai tựa dòng sông

Hiền mà mạnh

Ngực nở cằm bạnh

Gìn non, giữ biển muôn đời

Giữ sách thần chứa đựng sử xanh

Hai tiếng thiêng liêng cội nguồn dân tộc

Âm vang từ lồng ngực

Nơi truyền thuyết ngân vang câu Đẻ đất Đẻ mường

Sông núi nước Nam ta quyết giữ gìn

Như con ngươi mắt mình, như sự sống

Góp phần làm nên thế giới

Sách và thơ gói xứ sở trong lòng

Ngọn lửa hóa thân vào tiếng trống đồng

Giữ hồn thiêng cha ông truyền lại

Trải qua bể dâu dâu bể

Vẫn đây

Mãi mãi rực hồng

Gái bản, trai Mường mang tiếng trống đồng

Ra đi

Chờ đợi

Chớp lửa phía chân trời, chớp nhòe câu ví hẹn

Náo nức ngày về!

Xuân về quốc thái dân an

Bi Vang Thàng Động muôn ngàn lời ca

Tôi sinh ra giữa vũ trụ Mường

Tôi lớn lên giữa vũ trụ Mường

Tôi an vui giữa xứ sở Mường

Ba tầng bốn thế giới

Xênh xang áo váy.

Mời rượu

Rượu em

Rượu mặn của duyên

Có chua của hèn

Có ngọt của sang

Mời anh nâng lên cạn chén

Cho trọn nghĩa mới quen

Rượu em

Cất từ mắt lửa than

Từ gan cà cuống

Lấy từ lời mật lời quế

Cất từ lòng người ngồi trên đống lửa

Cất từ từ sợi chỉ

Cất từ lặng im

Rượu em

Ủ để soi gương

Xa uống nên thương

Gần uống thành nhớ

Mời anh uống với em đừng sợ

Rượu em

Rượu thủy chung chồng vợ

Rượu nên ấm nên êm

Rượu nhớ họ nhớ tên

Nghiêng người em mời

Uống đi anh!

Uống cho bếp no lửa

Uống cho trời nghiêng đất lở

Uống cho suối tràn bờ

Uống cho vò trơ đáy

Uống cho mình tỏ rõ lòng nhau!

Khèn nhớ

Trời chưa sáng chăn đang rất ấm

Người đã thả nhớ ra

Thả cái bóng lung linh như ngôi sao đêm qua

Vía vướng sợi lanh

Vía vướng dây tình

Bóng người nóng ấm như mặt trời đầu đông mới dậy

Ngày mới gặp đã muốn biết sao sáng nhường kia có mấy anh

mấy em

Có chồng con chưa mà trông e thẹn

Vừa mới gặp đã muốn gặp nữa

Muốn nhìn lâu

Sẽ nói những gì trong mắt

Sẽ nói những gì cầm tay

Sẽ nói lấy cho được đám mây hồng đem về một đêm

Sẽ nói sắm thêm váy áo cho em

Ngày gặp nữa đã muốn biết người ăn gì uống gì cũng chiều

Kể cả ngày mai chết đói cũng chịu

Muốn hát cùng nói cùng

Trời thấy cùng cái đẹp

Muốn lấy sao xuống cho mà chơi

Muốn cởi áo giữa trời đông giá cho đỡ nóng

Mắt nói lời nước đang đun sôi

Môi nói lời cánh đào mới nở

Gió đi qua thơm như ai thở

Mai lại muốn gặp nữa

Muốn gặp nữa

Gặp nữa.

Sình ca ban đêm

Nì à

Hoa chuối

Nì a

Chim sa

Nì a

Suối hát

Nì à

Cá lặn

Xa Mường vì ai vì ai

Chim sa khắc khoải

Cá say men

Cá đeo bùa

Biển dài đêm đêm vật vạ

Nì à

Suối Mường mình bao nhiêu nước là bấy nhiêu thương nhớ

cho chim về như nước hợp rồi tan, tan rồi mưa trở lại

Cho cá xuôi biển lội ngược về

Lá rụng làm đất màu

Nì a…

Hoa chuối thắp ba hồn chín vía cho bóng ta nhớ bản nhớ mẹ mà về.

Ở nhà một mình

Ngày dài

Như chưa từng bao giờ dài thế

Con dế góc tường nào

Ri ri hoài

Ngọn gió

Xao xác trên mái gianh

Như chú gà

Gọi chiều nhặt nhạnh

Hoa xoan lấm tấm bay

Những ngôi sao tím nhạt

Ngày rơi từng hạt

Vùi tôi.

BÙI THỊ TUYẾT MAI

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *